anh là bài hát trong lòng em
Nghe Gọi Em Là $ativa - Qiin Maxim chất lượng cao cực nhanh. Tải Gọi Em Là $ativa mp3, lyrics, hợp âm, karaoke online miễn phí tại Nhac.vn
[EDIT] Anh Là Một Bài Hát Trong Lòng Em - Mễ Ước [EDIT] Anh Là Một Bài Hát Trong Lòn nmklinh. Reads. Reads 2,121. 2,121 2.1K. Votes. Votes 36. 36
Top 10 anh la một bài hát trong lòng em wattpad 2022. Đăng lúc: 1 tuần trước. Trả lời: 0. Lượt xem: 1. Tên Hán Việt: Ly ly như tinh thần Tác giả: Đam Nhĩ Man Hoa Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, ngọt sủng, đô thị tình duyên, HE Số chương: 60 chương Nguồn Convert: Nhà Tâm toàn
Bài hát em la bai hat trong tim anh do ca sĩ Selena, Vuong Luc Hoanh (wang Lee Hom) thuộc thể loại Nhac Hoa. Tìm loi bai hat em la bai hat trong tim anh - Selena, Vuong Luc Hoanh (wang Lee Hom) ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Em Là Bài Hát Trong Tim Anh chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí.
“2 3 con mực, anh yêu em cực” – Đây chắc hẳn là những câu hát in sâu vào tâm trí chúng ta khi dùng TikTok trong những ngày gần đây.
Vay Tiền Nhanh Home. Thật là muốn mua một cái khăn lụa cho anh che kín mặt luôn, hay là đem mắt của tất cả mọi người trên đường đâm cho mù. Đây là đêm giao thừa ngọt ngào nhất mà Tề Miểu đã trải qua, sợ ba mẹ phát hiện mình chạy ra ngoài thì không biết sao mà giải thích, khoảng 9 giờ cô lưu luyến không rời cùng nói lời tạm biệt với Qua Nhiên rồi đi về nhà. Cô không có chút tâm tình nào để xem chương trình cuối năm, ngồi trước máy tính cùng Qua Nhiên tán gẫu trên QQ, bởi vì quá kích động, cô lại không biết nói cái gì cho phải , cũng may Qua Nhiên thường hay tạo ra một cái đề tài mới, cho nên không có nhạt nhéo gì. Qua 12 giờ đêm, ba mẹ đã ngủ, Tề Miểu cũng buồn ngủ đến không cầm cự được, lúc này mới tắt máy tính đi rồi lên giường ngủ một giấc. Ban ngày vừa mới giặt chăn mền cùng áo gối cho nên mang một hương vị của ánh mặt trời, hương vị ấy dễ ngửi lại ấm áp, một đêm ngủ ngon không có giấc mơ nào. Đầu năm cùng đi chung với ba mẹ chúc tết, mẹ của cô thấy khuôn mặt cô tươi tắn, xán lạn có chút khác thường, cho nên có chút nghi ngờ hỏi “Có chuyện gì tốt sao, tâm tình vui như vậy?” Trong lòng Tề Miểu dường như là có mật đường chảy qua, càng ngày càng ngọt, khóe miệng cũng không nghe lý trí sai khiến, mà luôn nhếch lên. Mặc dù có sự xúc động cứ muốn nói cho mọi người biết, mình và Qua Nhiên đã chính thức yêu nhau. Nhưng nghĩ đến công lực tra hộ khẩu cùng hành động bức hôn cuồng nhiệt và cực kỳ tàn ác sắp tới, Tề Miểu vẫn quyết định nhẫn nại, qua một thời gian ngắn nữa chờ mình cùng Qua Nhiên ổn định lại rồi mới nói với bà sau vậy. Đầu năm mùng một bắt đầu đi chúc tết bạn bè, các loại bữa tiệc thật sự nhiều không kể xiết, buổi tối mùng bốn Tề Miểu mới dành ra thời gian để gặp mặt với Qua Nhiên. Tuy rằng ngày nào hai người cũng gọi đều đặn mỗi bữa 1 cú điện thoại, tin nhắn, không khí đã dần thân mật tự nhiên không ít rồi, hiện tại ngồi đối diện với nhau, Tề Miểu lại có loại cảm giác không thật lắm. Bây giờ thật sự Qua Nhiên đã là bạn trai của cô sao? Giống như đã trở lại thời thiếu nữ ngây thơ, nhìn vào ánh mắt của anh đã có cảm giác mặt đỏ tai hồng, chân tay luống cuống. Trên ghế dường như đều mọc đầy rẫy gai nhọn, cô ngồi thế nào cũng cảm thấy không thỏai mái, cô còn cố gắng không để cho mình phát ra âm thanh nhai nuốt quá lớn, bữa cơm này ăn thật sự là dè dặt mất tự nhiên a. Thấy bộ dáng của cô như vậy, Qua Nhiên có phần buồn cười, trên mặt lại không có biểu hiện ra vẫn chăm sóc cô đàng hoàng, cười hỏ “Hôm nay đã làm gì?” “Cả nhà của cậu cả phải về Bắc Kinh, cho nên đi với ba mẹ qua nhà ngoại.” Nói chuyện phiếm một lúc, cuối cùng Tề Miểu cũng dần thả lỏng lại chút. Hai người vừa ăn vừa nói chuyện, cơm nước xong thì ra khỏi nhà hàng, Qua Nhiên hỏi Tề Miểu “Có muốn đi xem phim hay không?” Tề Miểu nháy mắt mấy cá, trong lòng có chút buồn cười. Không phải là anh muốn trở về lại thời quen bạn gái lúc còn học trung học đấy chứ, lộ trình vẫn là đi ăn cơm, xem phim, tản bộ, rồ đưa cô về nhà ? Bất quá nói đi cũng phải nó lại, nam nữ hẹn hò, bất kể là học sinh trung học hay là người đã trưởng thành, hình như cũng chỉ có mấy hoạt động này. Tề Miểu rất muốn xem phim 《 Nếu yêu, yêu đến cuối cùng 》, đáng tiếc là phải mấy ngày nữa mới ra rạp chính thức, nghĩ thầm hay là xem phim 《 Võ lâm ngoại sử 》cũng được. Không nghĩ đến Qua Nhiên không có mang cô đến rạp chiếu phim mà là đưa cô đến một tiệm chiếu phim thu lại của bạn anh mở. Bên trong phòng chiếu sắp xếp giống như là một rạp chiếu phim gia đình vậy, có máy chiếu này, có ghế sopha dài này, còn có tủ lạnh cùng bàn trà, điều kiện rất tốt. Trong phòng chiếu có rất nhiều DVD, khách hàng có thể tự do lựa chọn phim nhựa mà mình thích. Qua Nhiên nhường Tề Miểu chọn, cô lựa rồ lựa, cuối cùng quyết định xem một bộ phim tên là《Mối Tình đầu là chuyện nhỏ 》của Thái lan. Chọn xong phim, Qua Nhiên liền tắt hết đèn trong phòng đi, bên trong phòng một mảnh đen kịt, hai người chỉ có thể nương theo ánh đèn trên màn hình để nhìn đối phương. Vỗ vỗ phía bên tay phải của mình, Qua Nhiên nhìn sâu vào mắt cô, nhẹ giọng nó “Tới đây.” Giọng nói của anh dường như mang theo ma lực, dụ hoặc làm Tề Miểu chỉ biết ngoan ngoãn đi qua ngồi xuống. Bắt đầu chiếu phim. Qua Nhiên cầm tay trái của cô để lên chân anh, hai người vai sóng vai nhau thực sự rất gần, hô hấp của lẫn nhau còn có thể rõ ràng nghe rõ. Tề Miểu không khỏi nghĩ đến ngày kết hôn của Nghiêm Mạt Mạt, ngày đó mình đưa Qua Nhiên đang say rượu về nhà, từ trong túi quần anh tìm chìa khóa rồ đụng đến bắp đùi anh, thật sự là khó xử, gò má cùng lòng bàn tay nhất thời lại càng nóng lên. Cũng may Qua Nhiên không để ý đến hành động kỳ quặc của cô, mắt nhìn phía trước, chuyên chú xem phim. Tề Miểu cũng bị tình tiết của phim làm cho hấp dẫn ánh mắt, những cảm xúc trên người cũng dần giảm bớt. Đầu phim, là tự sự của nữ chính, “Ở sâu trong nội tâm của mỗi một con người chúng ta, đều có cất giấu một người, mỗi lúc nghĩ đến người ấy, lại có một chút đau lòng…” Phút chốc trong lòng Tề Miểu dâng lên một chút chua xót. Theo tình tiết phát triển của phim, nhìn nữ chính thời thời khắc khắc chú ý nam chính, vì anh ấy mà làm vô số việc ngốc cùng chuyện xấu, vì anh ấy nỗ lực làm cho mình đẹp hơn, ưu tú hơn, nhìn nữ chính sau khi thổ lộ với nam chính nhưng lại bị từ chối thì gục ở trên bàn bi thương khóc lớn, nhìn cô đem quyển sổ đầy tên và hình của nam chính vứt bỏ….Tề Miểu giống như thấy được mình của nhiều năm về trước, không nói một lời theo sát biến hóa trong cảm xúc của nữ chính, bỗng nhiêu kích động bỗng nhiên bi thương. Qua Nhiên cũng luôn không nói gì Tề Miểu không muốn phỏng đoán, không phải anh nhớ lại Lâm Tử Thanh. “Trước kia, cực kỳ lâu, có hai con mực. Bọn chúng gặp được đối phương sau đó yêu nhau, bắt đầu kết giao cuối cùng kết hôn. Ở ngày cử hành hôn lễ đó, con mực cha xứ sẽ kể cho hai con mực dắt tay nhau, cho nên bọn chúng bắt đầu nắm tay, dắt tay dắt tay dắt tay….” Lúc thấy đoạn chuyện xưa của con mực, Qua Nhiên nắm tay Tề Miểu rồi xiết chặc, nói với cô “Làm sao bây giờ, lần trước đi cắm trại, hình như anh cầm con mực cho em ăn…” Tề Miểu cười nói “Về sau không ai là được.” Trong lòng lại ê ẩm toan chát, rất nỗ lực chịu đựng để nước mắt không có rơi ra ngoài. Qua Nhiên vĩnh viễn sẽ không biết mình cũng đã từng giống như nữ chính, thích anh, khờ khạo mà thích anh, thậm chí so với nữ chính cô còn hèn mọn hơn, cô vẫn luôn lặng lẽ thích anh, chưa bao giờ nghĩ tới việc sẽ làm chuyện gì để hấp dẫn sự chú ý của anh, ngay cả một lần thổ lộ cũng là do xúc động chứ não chưa kịp suy nghĩ đến, chưa từng có tham vọng quá đáng rằng anh sẽ có một chút đáp lại. Vì cái tự tôn đáng buồn này của mình, cho dù hai người hiện tại có yêu nhau đi chăng nữa, cô cũng sẽ không đem chuyện này nói cho anh nghe. Cái cô muốn không phải là cảm động, mà là sự yêu thương xuất phát từ nội tâm của anh cơ. Vì không để cho Qua Nhiên phát hiện ra sự khác thường của mình, Tề Miểu ra vẻ hoa si cảm khái nói “Nam chính rất đẹp trai a ~” Editor xem miệng 1 chút, em cũng thấy đẹp a, haizz lúc ms coi cuồng anh Mario Maurer gần chết Qua Nhiên buồn cười, hừ một tiếng chua ngoa nói “Anh không đẹp trai sao?” “Đẹp thì có đẹp.” Tề Miểu cười hì hì nói, ” Đáng tiếc anh đã không còn là thiếu niên đẹp trai ngày đó nữa rồi, hiện tại có thể xem như là ông chú đẹp trai thôi.” Qua Nhiên cười đưa tay ngắt mặt cô. Ra khỏi tiệm, Qua Nhiên rất tự nhiên là nắm tay Tề Miểu tiếp tục dắt đi, mười ngón tay quấn lấy nhau bỏ vào trong túi áo của mình. Mặc dù chỉ là nắm tay nhau thôi, nhưng cái loại vô hình trung thân mật này lại làm cho Tề Miểu đang khẩn trương, căng thẳng buông lỏng không ít. Dọc theo đường đi, cô nhiều lần không nhịn được quay đầu nhìn anh, nghĩ đến trước kia rất thích một cuốn tiểu thuyết, hình dung vai nam chính trong đó có một câu Anh ta có khuôn mặt yêu nghiệt, những nam nhân tồn tại trên thế giới cũng phải che mặt. Có câu nói, tình nhân trong mắt ra Tây thi, chúng nữ nhân lâm vào bể thì rồi quả nhiên đều là mù quáng, anh ấy trong mắt mình, thì vĩnh viễn là đẹp trai nhất, tốt bụng nhất. Năm Qua Nhiên 17 tuổi, là một thiếu niên tràn ngập ánh mặt trời, năm anh 27 tuổi, dĩ nhiên đã mất dần đi sự ngây ngô cùng ngang ngạnh, đã trở thành một người đàn ông thành thục ổn trọng và kiên cường vĩ đại. Anh bây giờ so với anh năm đó, càng thêm vô hạn mị lực. Những người phụ nữ đủ mọi tầng lớp, cùng đủ mọi tuổi tác, thậm chí là đàn ông cũng không tự chủ được sẽ quay đầu nhìn anh. Tề Miểu có chút khó chịu, rồi lại cảm thấy ngọt ngào cùng đắc ý. Người đàn ông này a, bây giờ là của mình , ôi chao….. “Cười cái gì?” Qua Nhiên quay đầu nhìn cô hỏi. Tề Miểu thu lại nụ cười, nhìn chằm chằm anh rồi làm một bộ ủy khuất đến cực điểm, ngữ khí đắng chát như thù hận nói “Thật là muốn mua một cái khăn lụa cho anh che kín mặt luôn, hay là đem mắt của tất cả mọi người trên đường đâm cho mù .” Qua Nhiên sợ run một chút, sau đó lại cười ha ha. Tề Miểu cũng cười. Qua Nhiên cười một lát, chợt dùng bước, cúi đầu xuống ngay chỗ mi tâm của cô nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước khẽ hôn một cái. Nụ cười của Tề Miểu cứng đờ, trừng lớn con mắt, có chút ngu ngốc nhìn anh. Qua Nhiên mỉm cười đưa tay ra giúp cô vuốt sợi tóc đang dính lại trên gò má gì gió thổi, ánh mắt ôn nhu đến cực điểm nói “Về nhà thôi.” “Ừ…” Bộ phim Nếu yêu, yêu đến cuối cùng’ ở VN thì phim được mang tên Tương Ái Tên phim Eternal Moment 2011 Đạo diễn Trương Nhất Bạch Kịch bản Wei Shen, Xing Aina Diễn viên chính Lý Á Bằng, Từ Tịnh Lôi Thể loại lãng mạn Thời lượng 1h 42mn Quốc gia China
Lời bài hát Bài Hát Ánh Trăng Hiểu Lòng Em Ca Sĩ Lương Bích Hữu Thể Loại Lời Bài Hát Nhạc Trẻ Ánh Trăng Hiểu Lòng Em Ca sĩ Lương Bích Hữu 1. Từ lâu em đã yêu thầm anh đó Mà không dám nói nên lời Nói ra sợ người cười Lỡ anh chẳng nhận lời Nên cứ yêu âm thầm thế thôi!! Nhiều khi, em đã, mơ mộng, 2 đứa CÙng nhau nghe suối trăng mờ Cả 2 cùng cười đùa Chiếc hôn đầu hẹn hò Dưới ánh trăng hẹn thề với nhau ĐK Giấc mơ anh là chú rễ Còn em là cô dâu rạng rỡ Nắm tay ta cùng ước nguyện Trọn đời ta, yêu không cách xa!! 2. Từ lâu em đã yêu thầm anh đó Mà không dám nói nên lời Ánh trăng hiểu, được lòng Của em còn ngại ngùng Dẫu đã yêu ng` rồi biết không>? 3. Từ lâu em đã yêu thầm anh đó Mà không dám nói nên lời Nói ra sợ người cười Lỡ anh chẳng nhận lời Nên cứ yêu âm thầm thế thôi!! Nhiều khi, em đã, mơ mộng, 2 đứa CÙng nhau nghe suối trăng mờ Cả 2 cùng cười đùa Chiếc hôn đầu hẹn hò Dưới ánh trăng hẹn thề với nhau ĐK Giấc mơ anh là chú rễ Còn em là cô dâu rạng rỡ Nắm tay ta cùng ước nguyện Trọn đời ta, yêu không cách xa!! Từ lâu em đã yêu thầm anh đó Mà không dám nói nên lời Ánh trăng hiểu, được lòng Của em còn ngại ngùng Dẫu đã yêu ng` rồi biết không>? “Ánh trăng hiểu được lòng Của em còn ngại ngùng Dẫu đã yêu ng` rồi biết không?” !!!!…..——_____—–……!!!! Đăng bởiNghi Nguyễn Chia sẻ
Anh Là Của Em Chẳng dám hứa quá nhiều chuyện ngày mai Hay vu vơ về chặng đường dài Hôm nay anh bên em… Ta sẽ luôn như hôm nay và anh chỉ cần có thế Nếu đến lúc 2 ta giận hờn nhau Hay yêu thương không như những phút đầu Em hãy cứ tin rằng và hãy nhớ mãi là…anh anh Anh…sẽ không nghi ngờ để tình ta chớm tắt Anh…sẽ không bao giờ để em rơi nước mắt Anh sẽ không bao giờ , anh sẽ không bao giờ…để em buồn dù chỉ là vài giây Anh…sẽ lặng im những khi em hay cáu gắt Anh…sẽ yêu em hơn bản thân , anh hứa chắc Anh sẽ mãi mãi là , anh sẽ mãi mãi là…lá la là , lá la là..la lá La…la là la lá la Marry me , just marry me La…la la la là lá Marry me , just marry me La…la là la lá la Marry me , just marry me La…la là la lá là Óh oh Sáng thức cùng giờ…đi làm chung 1 đường Ăn chơi cùng ngày…đêm ngủ chung 1 giường Tương lai to bự…cùng nhắm về 1 hướng 2 ta sẽ là 1 cặp vợ chồng không tầm thường Cưới nhau vì nhau thấy gì khó qua cho qua Chuyện lớn nhỏ cứ để anh em không cần lo xa Giận cứ nói thẳng anh để em la cho đã Bao nhiêu đó là đủ…hoy đi nha ! Mỗi khi em buồn anh sẽ tự nguyện vào vai thần thánh Mang đi nỗi lo trên trời dưới đất mà không cần cánh Còn chán thì anh sẽ tự nguyện nhập vào vai Trấn Thành Hại não sáng đêm chỉ để nụ cười em luôn gần anh Xa em chỉ mới vài giờ đã thấy rằng…I miss you Muốn nói với em 1 câu thật lòng là….I need you Hôm nay bất chấp tất cả Anh muốn nói với em là Em ơi ! i wanna marry you Từ nay anh là của em eh Ta đã thuộc về nhau oh Yên vui hay buồn đau…ta kề bên suốt đời Từ nay em là của anh eh Ta mãi thuộc về nhau oh Yên vui hay buồn đau…em đừng lo…
Khúc ca thứ 40 Chúng ta có thể kết hôn với nhau hay không? Những năm này , tuy rằng Kế Nhã Thần rất chăm chỉ đổi bạn gái, nhung mà Tề Miểu biết rõ anh ta đối với mình thật sự rất là tốt. Thế nhưng bọn họ quả thật không quá thích hợp với nhau, cô đối với anh ta thật không có cái cảm giác đó. Kế Nhã Thần tâm cao khí ngạo, chưa từng bị cự tuyệt qua như vậy. Sau hôm đó, anh ta không tìm Tề Miểu thêm lần nào nữa, vì cắt đứt sự nhớ nhung của anh ta, Tề Miểu cũng quyết tâm tàn nhẫn nên cũng chẳng liên hệ với anh ta, hai người cứ như vậy mà lâm vào cuộc lãnh chiến, cục diện hoàn toàn bế tắc. Đối với lần này, Nghiêm Mạt Mạt lại vô cùng vui vẻ, cô ấy nói “Lần đầu tiên mình thấy Kế Nhã Thần thì mình đã cảm thấy anh ta, chậc, cái người này từ trong tới ngoài đều rất là đào hoa, hoa đến vô cùng, cùng cái loại đàn ông này kết giao bạn bè, thanh danh đều bị hư hỏng hết, tuyệt giao cũng tốt.” Tề Miểu dở khóc dở cười, cái luận điệu của cô ấy làm sao mà giống y chang mẹ mình như vậy chứ nhỉ! “Trước kia cậu cũng nói Qua Nhiên là dạng công tử đào hoa không phải sao, mà bây giờ mình cùng anh ấy đang yêu nhau, cậu không thấy lo lắng sao?” Cô hỏi. “Hai người bọn họ hoàn toàn không phải là cùng một loại hình đâu!” Nghiêm Mạt Mạt rõ ràng mạch lạc phân tích, “Về Qua Nhiên thì đó là người có duyên với con gái, làm cho người ta thấy anh ta dường như là rất hư hỏng, nhưng mà kỳ thật anh ta cũng đã từng quen một người bạn gái tới tận bốn năm cơ mà, thời gian thật không có dài , nhưng mà cậu ta cũng không phải loại người gặp một người yêu một người, cũng sẽ không chỉ xem trọng vẻ bề ngoài cùng thân hình, không mang theo cái loại suy nghĩ đó tìm bạn gái… Nhưng mà còn Kế Nhã Thân thì hoàn toàn khác nhau nhé, lần trở về này của anh ta không phải chạy đi làm náo động quán bar hay sao? Cái tên gia hỏa không biết tiết chế!!” Tề Miểu thở dài, không tự chủ được mà giúp Kế Nhã Thần nói tốt một chút “Kỳ thật anh ấy cũng không hư như vậy, anh ấy đối với bạn gái cũ cùng với bạn bè thật sự đều rất trượng nghĩa… Anh ta của mấy năm trước cũng vì là tuổi trẻ không hiểu chuyện mà thôi….” Nghiêm Mạt Mạt xem thường nhìn cô, “Còn nói mình nữa sao, bây giờ giọng điệu của cậu càng ngày càng giống như mẹ của anh ta.” “…” “Đừng suy nghĩ nhiều như vậy, phụ nữ bên cạnh anh ta nhiều như vậy, cậu cho rằng anh ta thật sự sẽ vì cậu, một cái thân cây này mà cố sống cố chết hay sao, nếu như là anh ta vẫn canh cánh trong lòng không muốn cùng cậu làm bạn bè, như vậy thì tùy anh ta thôi, cậu cũng không thể vì để cho anh ta vui vẻ liền cùng Qua Nhiên chia tay, đúng không? Tình yêu là không thể miễn cưỡng, tình bạn thì cũng chẳng thể miễn cưỡng được!” Nghiêm Mạt Mạt khuyên nhủ. Tề Miểu bất đắc dĩ gật đầu. “Nói đi nói lại, thì hiện tại cậu cùng Qua Nhiên phát triển đến bước nào rồi? Có phải đã cùng nhau làm nhắn ra trải giường rồi không?” Nghiêm Mạt Mạt lại bắt đầu nhiều chuyện. Tề Miểu mặt đỏ tai hồng, chịu không nổi nên đánh cô ấy một cái, “Không có” “Các cậu yêu nhau gần một tháng rồi, cậu lại một mình sống riêng ở ngoài, thiên thời địa lợi nhân hòa, Qua Nhiên làm thế nào mà còn nhịn đuiợc a?!” Nghiêm Mạt Mạt chậc chậc lưỡi nói, “Cậu ta không phải là không được chứ? Còn không là cậu thật sự không có mị lực?” “…” Tề Miểu không lời chỉ biết nhìn trời, cái này thì làm sao mà cô trả lời được…. “Mấy năm nay cuậ ấy không có bạn gái, theo như lời A Nghiêu nói là mỗi lần đi chơi thì cậu ta cũng không bao giờ tùy tiện tìm phụ nữ, hơn nữa lúc cậu ta còn quen bạn gái thời đại học hình như là mãi cho đến lúc chia tay cũng không có phát sinh quan hệ gì…” Nghiêm Mạt Mạt kinh ngạc trừng lớn mắt, “Chẳng lẽ bề ngoài anh ta có vẻ ăn chơi nhưng kỳ thật vẫn còn duy trì thân thể thuần khiết sao? Đúng không, đúng không?!” Khóe miệng Tề Miểu rút gân, “Chuyện như vậy làm sao mà mình biết được!” “Cậu tìm cơ hội nào đó thăm dò một chút đi!” “…Thăm dò thế nào?” Khóe miệng Tề Miểu rút gân càng lúc càng lợi hại. “Cũng đúng nha, hỏi anh ta chắc chắn anh ta sẽ không nói thật…” Đôi mắt của Nghiêm Mạt Mạt chơt lóe, ái muội mà liếc mắt đưa ghèn với Tề Miểu, “Không bằng chính tự thân cậu cảm thụ một chút đi?” “….” Nghiêm Mạt Mạt trầm ngâm vài giây, còn nói “Bất quá đàn ông thì không có có mấy cía lớp da đó đâu, còn cậu lại là một cái đầu đất không có kinh nghiệm, khẳng định là cũng chẳng cảm giác được cái gì! Thôi, còn chưa muốn hy sinh một cái vô ích đâu!” “…” Tề Miểu gãi tường, cô hai, nãy giờ vẫn chỉ có một mình cô ở đây tự biên tự diễn được không! Cô lúng túng cực kỳ, vội vàng nói sang chuyện khác. Bởi vì cùng Nghiêm Mạt Mạt đối thoại một trận này, buổi tối Tề Miểu nhìn thấy Qua Nhiên thì có chút không được tự nhiên. Lúc mà anh ôm cô vào trong ngực mà hôn hít, thì càng không được tự nhiên. Cảm giác được tư tưởng cô không dược tập trung, Qua Nhiên dừng lại, hơi thở có chút hổn hển hỏi cô, “Làm sao vậy? Em có tâm sự?” “Cái gì?” “Chính là…” Tề Miểu thật sự khó mà mở miệng. “Bị làm sao mà ngập ngừng ấp úng thế? Em muốn biết cái gì thì cứ việc trực tiếp mà hỏi, anh cam đoan thành thật trả lời.” Qua Nhiên vừa nói xong, thoắt một cái liền nắm chặt bàn tay phải giơ lên trời làm cái tư thế như đang thề “Nếu như anh có nói nửa câu nói dối, thì anh sẽ…” Tề Miểu buồn cười bịt cái cái miệng của anh, “Được rồi được rồi, em cũng không phải muốn bức cung anh, anh cũng đâu có đóng phim trên TV đâu, đừng có khoa trương như vậy được hay không!” Qua Nhiên cũng cười, thân mật giữ chặt tay của cô. Anh chăm chú nhin vào ánh mắt của cô, mang theo 1 tia ôn nhu mà trước nay Tề Miểu chưa từng thấy qua bao giờ. Trong một tháng này, mỗi ngày anh đều tận lực rút ra một tí thời gian để cùng ăn cơm với cô, gọi điện thoại cho cô, nghĩ hết biện pháp để hết lòng chế tạo những niềm vui bất ngờ để cho cô vui vẻ. Tề Miểu nghĩ, anh thật sự thích mình phải không? Anh hiện tại là bạn trai của cô. Từ bây giờ nếu cứ tiếp tục như thế, nếu không có gì ngoài ý muốn, đến cuối cùng bọn họ có thể sẽ kết hôn với nhau.. Có thể sẽ…. Cùng yêu nhau mới một tháng, ở giờ khắc này, Tề Miểu lại nhịn không được hỏi Qua Nhiên “Chúng ta có thể kết hôn với nhau hay không?” Qua Nhiên có chút kinh ngạc, “Em nhất định muốn hỏi anh cái này sao?” Nguyên bản không phải vậy. Nhưng cái vấn đề này đã không còn quan trọng nữa rồi, cái cô quan tâm đã không còn là quá khứ của anh nữa, mà là tương lai của bọn họ. Qua Nhiên đem Tề Miểu ôm chặt một cái, vuốt ve tóc của cô rồi nhẹ giọng nói “Có phải anh không để cho em có cảm giác an toàn khi ở bên anh ?” Tề Miểu trầm mặc. Đoạn cảm tình này giống như là cầu nguyện cùng tiên nữ trong giấc mộng đẹp, làm cho cô luôn cảm thấy không nỡ, mình sớm muộn cũng sẽ có ngày tỉnh mộng. Cầu xin không phải là một loại cảm giác không có cách nào tâm sự những buồn khổ của mình đối với người khác hay sao, theo thời gian trôi qua dần dần thì những tâm tư đó cũng chết, cũng buông xuống, không còn để trong lòng nữa. Đạt được rồi mất đi thì đó là một cảm thụ hoàn toàn bất đồng, Tề Miểu còn chưa từng trải qua cái loại cảm giác đó, cũng đã bắt đầu sợ hãi cùng bất an. “Nếu như em đồng ý, ngày mai chúng ta có thể đi đăng ký.” Qua Nhiên ở bên tai Tề Miểu nghiêm túc nói. Tề Miểu ngẩng đầu, hết sức kinh ngạc nhìn anh. Qua Nhiên cười cười, nói tiếp “E rằng em đã nghe Mạt Mạt nói qua, mấy năm nay anh cũng không quen bạn gái nào cả…Trước kia về mặt tình cảm anh đã làm thương tổn không ít người, sau khi cùng bạn gái trước kia chia tay thì đối với tình cảm anh có sự chuyển biến rất lớn, anh không muốn tùy ý tìm một người phụ nữ để nói chuyện yêu đương, không có kết quả gì, nói trắng ra còn làm cho tim của đối phương bị thương tổn…Nói thật, sau khi tốt nghiệp đại học thì anh có đã gặp qua một hai người mà anh có cảm giác, nhưng mà cảm thấy không thích hợp nên cũng không có phát triển…Bây giờ đối với chuyện tình cảm, suy nghĩ của anh rất đơn giản, anh chỉ muốn tìm một người phụ nữ mà anh thích lại hợp tính, trải quan một đoạn thời gian chung sống, song phương cảm thấy thời cơ đến thì tiến đến hôn nhân tạo thành một gia đình, sau đó sinh con, cùng cô ấy chậm rãi chậm rãi già đi…” Tề Miểu có chút muôn khóc, “Anh xác định người đó là em sao?” “Vậy còn em, em xác định em muốn cùng anh qua cả một đời sao?” Tề Miểu một câu cũng không nói nên lời, chỉ muốn gắt gao ôm lấy Qua Nhiên. Qua Nhiên vỗ về bờ vai run run của cô, nói đùa “Tề tiểu thư xin chỉ thị, ngày mai anh có cần xin nghỉ làm sau đó mang theo chứng minh thư cùng hộ khẩu đi dân chính cục không?” Tề Miểu xấu hổ giận dữ bật cười, khi ôm eo anh thì hung hăng bấm một cái, “Còn chưa có cầu hôn em mà muốn em đi đăng ký sao, anh nghĩ đến vui sướng !” “Ai, còn tưởng rằng anh có thể nhanh chóng cưới vợ một phen, cách mạng chưa thành công, xem ra anh chỉ còn cách tiếp tục cố gắng ~” Qua Nhiên cúi đầu hôn cô một cái, trong ánh mắt chứa tiếu ý nói, “Lần sau mà còn bàn đến đề tài này, anh chắc chắn sẽ chuẩn bị xong xuôi mọi thứ từ trước.” Tề Miểu khi thì thẹn thùng khi thì ngọt ngào, cố làm ra vẻ đánh anh một cái. Qua Nhiên thừa cơ cúi đầu hôn môi cô. Trước khi không khống chế được, Qua Nhiên tìm về lý trí, ngồi xa cô môt chút rồi hỏi “Tối ngày mai em có rảnh không, anh quyết định mời nhóm Huy ca ăn cơm.” Tề Miểu biết rõ còn cố hỏi “Em nhất định phải đi sao?” Qua Nhiên nhíu mày, “Anh quyết định cùng mọi người giới thiệu phu nhân tương lai của anh, nếu em mà không đi thì anh chỉ có thể bắt một người khác đi thay thôi.” “Được, thì ra anh còn có người dự bị cơ đấy!” Tề Miểu cố ý nghiêm mặt lên nói. Hai người cười cười nói nói, bốn mắt nhìn nhau, chỉ chốc lát sau lại hôn nhau.
đối với cô chưa đến trình độ này, nhiều nhất anh chỉ đến mức thích mà thôi. Ngay cả chính cô cũng không dám nói hiện tại cô yêu anh ấy. Cái thời gian tình cảm nồng nhiệt mà cô dành cho anh đã qua rồi, cô chỉ đơn giản là vẫn tiếp tục thích anh mà thôi. Thấy Tề Miểu không nói lời nào, Nghiêm Mạt Mạt than thở, “Miểu Miểu, cậu đừng hiểu nhầm , mình cũng không phải nói Qua Nhiên không tốt, lúc anh ta học trung học thì có chút cà lơ phất phơ, thanh danh không tốt lắm. nhân duyên với phái nữ cũng tốt đến mức có chút quá đáng luôn… Anh ta và A Nghiêu là bạn thân bền vững, mình cùng anh ta cũng xem như là bạn bè biết gốc biết ngọn lẫn nhau, mình rất rõ ràng, anh ta về mặt tình cảm thì cũng không phải là người phóng đãng trụy lạc, bất kể ai cặp với anh ta đều được anh ta đối xử rất tốt, tốt vô cùng, chưa bao giờ thích kiểu bắt cá hai tay hoặc một tay nhiều con gì đó, đến lúc cảm thấy không có cảm giác hoặc không thích hợp mới cùng đối phương tách ra…. Theo mình được biết, mấy năm này, anh ta không có bạn gái nào, cuộc sống riêng tư không có gì đáng để kiểm điểm hết, bất kể là ở phương diện đối nhân xử thế hay là phương diện tình cảm, anh ta cũng trở nên thành thục chững chạc rất nhiều, hiện tại anh ta xem như là một người đàn ông tốt, rất đáng giá cho bất cứ người phụ nữ nào yêu anh ta… Mình hiểu được tình cảm của cậu đối với anh ta, nhưng mà Miểu Miểu, mình vẫn cảm thấy anh ta không thích hợp với cậu, tùy tâm sở dục đã quen, còn cậu lại quá thật lòng, mình không muốn nhìn thấy cậu bị thương.” Tề Miểu lặng lẽ nghe xong, nhìn bạn tốt quan tâm mình nói “E rằng con người của mình tương đối soi mói, mình rất khó thích người khác, sau khi tốt nghiệp đại học, hầu như mình không có chút cảm giác động tâm nào đối với người khác giới hết…Hai năm qua mỗi ngày mẹ mình đều buộc mình kết hôn, mình nghĩ hết biện pháp để chống lại, nhưng mà kỳ thật trong lòng mình không nhiều không ít thì đã cam chịu cho cái số phận của mình rồi, không hề có bất cứ kỳ vọng nào để có thể tìm tới một người mà mình thích, cũng vui vẻ chấp nhận kết hôn cùng mình… Tuổi tác càng lúc càng lớn, không thể không trở nên hiện thực hóa được, nếu như không gặp lại Qua Nhiên, e rằng cuộc đời mình đây cũng như vậy thôi, cũng là nghe lời mẹ mình gả cho một người đàn ông mà bà hài lòng, bình bình đạm đạm sống hết một đời còn lại, đại bộ phận mọi người đều như thế cả, không có gì là không tốt… Nhưng mà trời cao lại làm cho mình cùng Qua Nhiên gặp lại nhau lần nữa, anh ấy đối với mình cũng có cảm giác, đây quả thực là tình tiết chỉ có trong tiểu thuyết mới có thể phát sinh mà thôi, thật sự là không thể tưởng tượng được…Bất luận về sau sẽ ra sao, mình đều không muốn bỏ qua anh ấy, mình muốn cùng với anh ấy ở chung một chỗ…” Nói đến phần sau, hốc mắt của Tề Miểu có chút đỏ lên, trong ánh mắt lại chứa đựng sự kiên định vô cùng. Thấy cô như vậy, Nghiêm Mạt Mạt rốt cuộc cũng không dám hắt cho cô một gáo nước lạnh, “Cậu đã suy nghĩ kĩ rồi, thì hãy cùng anh ta ở một chỗ thật tốt, nhưng mà anh ta mà dám đả thương trái tim của cậu, mình giúp cậu đánh gãy chân và hủy dung của anh ta, sau đó kêu A Nghiêu cùng nhóm Huy ca cũng cùng anh ta tuyệt giao.” Tề Miểu phụt một cái bật cười. Đúng lúc này Qua Nhiên gọi điện thoại tới. Tề Miểu nghĩ muốn đi ra khỏi quán rồi tìm một góc nào đó kín kín để nghe, nhưng Nghiêm Mạt Mạt không cho phép, “Mình có làm gì đâu mà tránh né, ở nơi này nhận!” Tề Miểu bó tay với cô ấy, ở trước mặt cô ấy nhấn nút nghe, cố gắng tránh né cái ánh mắt lấp lánh nhiều chuyện của cô ấy nhẹ giọng “A lo” một tiếng. “Đang làm cái gì?” Qua Nhiên ôn nhu hỏi, giọng anh có chút khàn khàn. “Đang cùng Mạt Mạt uống trà chiều, giọng nói của anh sao lại như vậy, lại bị cảm sao?” “Ừ, có chút….” Tề Miểu nóng nảy, “Có đi khám bác sĩ chưa, uống thuốc rồi chưa?” “Không, đang ở công ty cơ, một đống công việc, nào có rãnh rỗi đi bệnh viện.” Qua Nhiên nói, “Kỳ thật cũng không có gì quá nghiêm trọng, tự anh về nhà tìm chút thuốc uống là được rồi.” “Vậy mà anh con có thời gian rảnh để gọi điện thoại cho em sao?” Tề Miểu thuận tiện hỏi một cậu. “Nhớ em mà…” Qua Nhiên rất tự nhiên mà trả lời. Tiếng nói của anh vừa ngừng, mặt Tề Miểu chỉ sửng sốt một chút, rồi sau đó lập tức cảm thấy nóng lên, cầm điện thoại mà không biết nói cái gì cho phải. Qua Nhiên cũng không có nói gì thêm. Hai người ở trong sự im lặng mà nghe tiếng hô hấp lẫn nhau, không khí không khỏi trở nên ấm áp mềm mại hơn. Nghiêm Mạt Mạt dùng một bộ dáng ái muội mà nhìn Tề Miểu, càng không ngừng chớp mắt, nhìn cô đỏ mặt nãy giờ không nói gì, lòng hiếu kỳ bắt đầu được khơi dậy, đem lỗ tai dính vào bên cạnh điện thoại di động của Tề Miểu, muốn nghe thử một chút Qua Nhiên đang nói cái lời ngọt ngào buồn nôn gì. Tề Miểu đem đầu của cô ấy đẩy ra, nói với Qua Nhiên “Nếu như uống thuốc vẫn cảm thấy không thoải thì anh nhất định phải đi gặp bác sĩ nha.” “Ừ, anh biết.” Qua Nhiên nói xong, lại làm bộ giống như trẻ con làm nũng nói “Miểu Miểu, anh không thích ăn cơm, em nấu cháo cho anh ăn có được hay không?” Tề Miểu không hề phản đối, lập tức đáp ứng, “Được, mấy giờ anh tan làm?” “Còn một tiếng nữa.” “Vậy em nấu cháo xong xuôi rồi ở nhà chờ anh.” “Ừ…” Ngại có Nghiêm Mạt Mạt ở đây, nên Tề Miểu không nói với Qua Nhiên quá nhiều, rất nhanh thì cúp điện thoại. Nghiêm Mạt Mạt túm cổ họng làm bộ hắng giọng, cố ý học cách nói chuyện dịu dàng của cô khi nãy “Vậy em nấu cháo xong xuôi rồi ở nhà chờ anh ~ thật là buồn nôn, sao cậu không nói luôn là 『Vậy em sẽ tắm sửa sạch sẽ rồi ở trong nhà chờ anh 』đi.” Tề Miểu hết xấu hổ rồi giận dữ xong lại buồn cười, không khách khí cũng học dáng vẻ làm nũng của cô ấy khi nói chuyện với Lý Thắng Nghiêu lúc bình thường “Anh yêu ~ Bảo bối ~ Honney ~ Trái tim bé nhỏ của em ~ ông xã tốt ca ca tốt ~~~~~” Nghiêm Mạt Mạt thẹn quá hóa giận vội bịt miệng của cô, “Được rồi được rồi, cái người này!” Tề Miểu cười lớn lên. Nghiêm Mạt Mạt cũng cười theo, “Này, gái, các cậu có thích làm nhăn ra giường hay không a?” “Nhăn cái đầu của cậu a, chúng mình bắt đầu chính thức quen nhau cũng chưa được mười ngày có biết không.!” Lần này, Tề Miểu mặt cũng hồng như khoai lang. “Vậy cuối cùng là hiện tại đến bây giờ các cậu phát triển đến bước nào rồi? Không phải là ngay cả hôn hít cũng không có đi?” “Không thể trả lời!” Nghiêm Mạt Mạt hô một tiếng, sau đó dùng một giọng nói rất không cam lòng hét lên “Hứ, quá đáng ghét, đàn ông của cậu so với đàn ông của mình đẹp trai hơn nhiều như vậy!” Tề Miểu im lặng, suy nghĩ của cô ấy cũng đổi nhanh quá đi…. —————-
anh là bài hát trong lòng em